Hãy yêu nhau đi khi rừng thay lá
Hãy yêu nhau đi giòng nước đã trôi xa
Nước trôi qua tim rong đầy trí nhớ
Ngày mãi mong chờ ngày sẽ thiên thu
Hãy ru nhau trên những lời gió mới
Hãy yêu nhau cho gạch đá có tin vui
Hãy kêu tên nhau trên ghềnh dưới bãi
Dù mai nơi này người có xa người
Hãy yêu nhau đi quên ngày u tối
Dù vẫn biết mai đây xa lìa thế giới
Mặt đất đã cho ta những ngày vui tới
Hãy nhìn vào mặt người lần cuối trong đời
Hãy yêu nhau đi bên đời nguy khốn
Hãy yêu nhau đi bù đắp cho trăm năm
Hãy yêu nhau đi quên ngày quên tháng
Dù đêm súng đạn dù sáng mưa bom
Hãy trao cho nhau muôn ngày yêu dấu
Hãy trao cho nhau hạnh phúc lẫn thương đau
Trái tim cho ta nơi về nương náu
Được quên rất nhiều ngày tháng tiêu điều.
Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình rạt rào,
Tình mẹ tha thiết như giòng suối hiền ngọt ngào,
Lời mẹ êm ái như đồng lúa chiều rì rào,
Tiếng ru bên thềm trăng tà soi bóng mẹ yêu.
Lòng mẹ thương con như vầng trăng tròn mùa thu,
Tình mẹ yêu mến như làn gió đùa mặt hồ,
Lời ru man mác êm như sáo diều dạt dờ,
Nắng mưa sớm chiều vui cùng tiếng hát trẻ thơ.
Thương con thao thức bao đêm trường,
Con đã yên giấc mẹ hiền vui sướng biết bao,
Thương con khuya sớm bao tháng ngày,
Lặn lội gieo nuôi con tới ngày lớn khôn.
Dù cho mưa gió không quản thân gầy mẹ hiền,
Một sương hai nắng cho bạc mái đầu buồn phiền,
Ngày đêm sớm tối vui cùng con nhỏ một niềm,
Tiếng ru êm đềm mẹ hiền năm tháng triền miên